Chủ Nhật, 4 tháng 11, 2012

...

Tâm hồn ngươi cằn cỗi và nông cạn như một cành cây khô.
Sở dĩ chỉ biết nuông chiều theo ý thích của bản thân mà bỏ quên sự sống thẳm sâu của vạn vật. Chỉ quan tâm đến vẻ bề ngoài cuộc sống mà không suy xét sâu xa.

Ngươi hiếu thắng và ưa thành tích như một con ngựa non háu đá. Cứ chạy đuổi những thứ tầm xàm mà người ta mặc định là hay ho để rồi chưa thực sự một phút giây nào biết mình muốn gì, cần gì ở thế giới này. Đến với thế giới chỉ biết đòi hỏi sự dễ dàng rồi oán trách, không thèm hay biết được sinh đã đã là một may mắn của thiên ân.

Ngươi ngu dốt đến vô liêm sỉ, vì chấp nhận sự ngu dốt như một phần bản thể.
Ngươi hèn nhát đến nực cười khi ham muốn người ta hòng biết đến sự tồn tại ngạo nghễ của ngươi nhưng lại từ chối đến với thế giới.
Ngươi khát thèm tự do, nhưng lại bó buộc mình trong an toàn, sợ hãi.


Hãy từ bỏ những dục vọng của lười biếng, sống và nghĩ nhiều hơn, dám theo đuổi và kiên trì nhiều nhiều vạn lần hơn nữa.
Từ từ, mỗi ngày một ít, một ít thôi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét